Nhân Trí Dũng
Cựu Thiếu Sinh Quân Lớp Ðệ IV NK 1965-66 Thực Hiện



Xuân Này Con Không Về
Duy Khánh (1936-2003)

Con biết bây giờ mẹ chờ tin con
khi thấy mai đào nở vàng bên nương
Năm trước con hẹn đầu xuân sẻ về
nay én bay đầy trước ngỏ
mà tin con vẩn xa ngàn xa
Ôi nhớ xuân nào thuở trời yên vui
nghe pháo giao thừa rộn ràng nơi nơi
bên mái tranh nghèo ngồi quanh bếp hồng
trông bánh chưng ngồi chờ sáng
đỏ hây hây những đôi má đào

 

Nếu con không về chắc mẹ buồn lắm,
mái tranh nghèo không người sửa sang
Khu vườn thiếu hoa đào mừng xuân
Đàn trẻ thơ ngây chờ mong anh trai
sẻ đem về cho tà áo mới
ba ngày xuân đi khoe phố phường
Con biết bây giờ mẹ chờ em trông
nhưng nếu con về bạn bè thương mong
bao lứa trai cùng chào xuân chiến trường
không lẻ riêng mình êm ấm
Mẹ ơi con xuân này vắng nhà
Mẹ thương con xin đợi ngày mai.

        Trở về Đầu Trang                   Trở về Bài Vở  Trang 1

Tiễn Chân Anh Khoá Xuống Tàu 

Á Nam Trần Tuấn Khải (1894-1983)

Anh khóa ơi ! Em tiễn chân anh xuống tận bến tàu,
Đôi tay em đỡ cái khăn trầu, em lấy đưa anh
Tay cầm trầu giọt lệ chạy quanh,
Anh xơi một miếng cho bõ chút tình em nhớ thương.
Anh khóa ơi ! Cái bước công danh ngoắt ngoéo đủ trăm đường.
Anh đi một bước tấm gan vàng em xẻ làm hai
Kìa người ta bè bạn vui cười,
Đôi ta thương nhớ chỉ ngậm ngùi mà đứng bên nhau
Anh khóa ơi ! Còi tu tu tàu sắp kéo cầu
Đường trần em sắp sửa gánh sầu từ đây.
Trông anh, em chẳng nỡ rời tay,
Nói riêng em dặn câu này anh chớ có quên:
Anh khóa ơi ! Người ta lắm bạc nhiều tiền,
Anh em ta phận kém duyên hèn mới phải long đong.
Một mình anh nay Bắc lại mai Đông,
Lấy ai trò chuyện cho khuây lòng lúc sớm khuya !
Anh khóa ơi ! Chữ tương tư vai gánh nặng nề,
Giang hồ anh sớm liệu trở về kẻo nữa em mong,
Tính toán sao cho phỉ chí tang bồng ?
Ở nhà em cũng dốc một lòng giữ phận thuyên quyên.
Anh khóa ơi ! Cái máy phân ly sình sịch sắp chia duyên,
Thôi anh ngồi lại, để em bước lên trên mạn bờ,
Gió hiu hiu ngọn nước chảy lờ đờ,
Dưới sông con tàu chạy, trên bờ em với trông.
Anh khóa ơi ! Anh ra đi mây nước muôn trùng,
Em trở về vò võ phòng không một mình.
Với trông theo tàu ngoắt khúc sông quanh,
Sông bao nhiêu nước, giọt lệ tình em bấy nhiêu.

1914

                   Trở về Đầu Trang                    Trở về Bài Vở  Trang 1

Uống Trăng ...
Nhìn trăng tâm những bồi hồi
Nghe như niềm nhớ ...
nghẹn lời riêng ta!
một ngày, ừ nhỉ, ca’ch xa
một ngày, ừ nhỉ, đã qua ... một ngày!

Vầng trăng dịu sáng đêm nay
nghe như biển lặng cùng ai đêm nào ...
Vạt vàng theo sóng lao xao
Vỗ về chân bước ngọt ngào ...
uống trăng

Ơi đêm!
tròn giấc mộng hằng
Ơi ngày ! vẫn những nhọc nhằn thê’ nhân!

Đêm nay đẫm gối bao lần ...
Uống trăng ngỡ đã ... đoạn trần
... cõi riêng!


TiêuSa
tháng năm không bốn

Hạnh ngộ ...
Từ ta rời bỏ bờ mê
Đường xưa cỏ mọc lối về rêu phong
Bước chân chẳng lấm bụi hống
Đường nay hoa nở non bồng nắng mưa
Một ngày ... ừ nhỉ ... rất xưa
Cùng chia xẻ với , dẫu chưa vẹn toàn
Vẫn mong trong cõi nhân gian
Một ngày được thấy
... hoa vàng
trên non.

TiêuSa
chợt ... một ngày ...

 

 Vong quốc ...
Vong quốc nên buồn-thương-nhớ quê
Nhớ thương nên mộng một lần về ...
Ngỡ ngàng gặp lại đời xa lạ !
Ray rức buồn vương một lời thề...

Hận nước âm thầm nơi đất la.
Niềm đau xin cất giữ trong tim
Tuổi đời ! Ừ nhỉ trời xa đất !
Hối hả trao con giấc mộng tìm ...

Đã biết ra đi không trở lại
Nguyện thề sống chết chẳng trời chung
Thì thôi ! Một kiếp lưu vong mãi
Trao lại cho con mộng vẫy vùng ...

TiêuSa
 ... một ngày trong cuộc đời lưu vong

  Chiều Mưa
Em khẽ gọi mưa giọng trầm thật thấp
Tiếng loan dần thấm từng giọt mưa mau
Ngày rồi qua, phai từng phiến nắng sầu
Hoa qùy nở mơ hồ vàng trong gió
Nâng nhẹ cánh hoa lả mềm, bé nhỏ
Ngày thở dài sau dãy núi trời tây
Cỏ lá run khi vạt nắng hôn dài
Lời vĩnh biệt của một ngày mưa muộn
Khi trở về em nghe mình chợt muốn
Khóc tràn đầy cho số mệnh trên tay
Bàn tay xanh với những ngón hao gầy
Thường trôi vuột những lần may mắn hiếm
Em quay quắt suốt một đời tìm kiếm
Có lẽ rồi cũng chẳng gặp được đâu
Những tin yêu như ảo hoá muôn màu
Trôi tít tắp theo giòng đời vô tận

Nguyễn Thị Ánh

 Ngày về quê mẹ
Bao năm lặn lội tha phương
Ngày về quê mẹ náu nương cuối đời
Ðêm ngày cầu khẩn đất trời
Cho tròn nguyện ước thảnh thơi tuổi gìa
Quê hương là cỏi mẹ cha
Họ hàng thân thuộc cũng là thịt xương
Một ngày sống giữa quê hương
Cũng bằng sống giữa tha phương một đời
Dù cho sông núi xa vời
Mà lòng vẫn hướng về nơi sinh thành
Nhớ ngày thơ ấu rau canh
Nuôi tôi khôn lớn trưởng thành hôm nay
Ngọt bùi chua chát đắng cay
Cũng từng gian khổ tháng ngày đã qua
Bây giờ tuổi sắp về già
Những mong đoàn tụ chan hòa cháu con
Mấy lời nguyện ước cùng non
Cho tôi toại nguyện sắt son lòng thành
Kế Môn
5-12-96 SB

   Trở về Đầu Trang    Trở về Bài Vở  Trang 1


Version date: 30-10-2004

Web master: [email protected]